Saturday, August 9, 2008

Talent Force

Lời mở đầu cho cuốn “Talent Force” có đoạn

“Không ai có thể thành công một mình cả. Bất kể bạn đang nhắm tới mục đích nào, bất kể bạn muốn tạo ra thay đổi như thế nào, bạn cần có những người khác để tạo nên điều kỳ diệu. Vì vậy, xây dựng một “great team” là yêu cầu tối quan trọng.”

Làm thế nào để phát triển một great team?
Cái gì là yếu tố nền tảng để thành công?

Để bắt đầu, great team cần có những “cá nhân tài năng”, những người có những kỹ năng cụ thể và luôn biết cách hoàn thành công việc. Họ cần có đủ tài nguyên cần thiết: con người, thời gian, tiền bạc và sự hỗ trợ. Họ cần có một hệ thống “phản hồi” hiệu quả để có thể theo dõi kết quả trong thời gian thực và nhanh chóng sửa lỗi hoặc cải tiến. Cuối cùng, great teams cần được tự do và năng động để có thể tìm ra và thực thi những giải pháp tốt - và làm ngay lập tức!”

Câu hỏi tôi muốn đặt ra cho mọi người là:
“Bạn đã từng làm việc trong một great team bao giờ chưa???”
Hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời.
Còn với tôi, câu trả lời là chưa vì:
- Tôi đã từng làm việc với great groups, nhưng group ko phải là team
- Tôi đã từng làm việc trong 1 team, nhưng đó là 1 team tồi

Tại sao team đó tồi? Câu trả lời là “tính ích kỷ”. Con người quan tâm tới bản thân mình và không nghĩ tới người khác. Ai cũng muốn được phần bánh to nhất với công sức bỏ ra ít nhất. Người ta gọi đó là “hợp thời”, là “thích nghi với hoàn cảnh”, là “khôn”, là “nhanh nhạy”. Còn tôi vẫn gọi nó là “ích kỷ”.

Có câu chuyện như thế này. Ở một làng nọ, mỗi nhà đều có một cây táo, bình thường mọi người chung sống rất hòa thuận và đến mùa nhà nào cũng có táo chín để ăn. Bỗng một hôm, cơn lốc “ích kỷ” cuốn qua làng. Con người trở nên không tin tưởng lẫn nhau. Khi cây táo bắt đầu ra trái, ai cũng sợ người khác sẽ chén mất trái táo của mình. Sợ tới mức mà họ đã ăn ngay trái táo khi nó còn xanh.

Một ví dụ nữa, ai cũng muốn làm giàu, giàu hơn người khác mà không phải bỏ nhiều công sức. Mua rẻ bán đắt là phương châm kiếm tiền hàng đầu. Giả sử tài nguyên là một giá trị N hữu hạn. Ai cũng muốn tranh giành N mà không ai chịu bỏ công làm N tăng lên, vậy sau một thời gian (do N bị tiêu hao để nuôi sống con người), N sẽ = 0. Lúc đó ai còn muốn N = 0 nữa ?????

Thay vì tranh giành và khôn lỏi, chúng ta hãy tạo ra giá trị, trao đổi giá trị cho nhau, để tất cả cùng “giàu”. Tôi biết làm bánh, tôi tạo nhiều bánh ngon. Bạn biết làm quần áo, bạn tạo ra nhiều quần áo đẹp. Tôi đổi bánh để lấy áo quần của bạn. Vậy là chúng ta vừa có bánh ngon để ăn, vừa có áo quần đẹp để mặc.

Hãy bắt đầu, ngay bây giờ. Hãy trở thành talent force, đừng trở thành “khôn lỏi” force.

1 comment:

Red Bull said...

đã comment được..